- solemnis
- 1) (adi.) обыкновенный. feriae sol. прот. extra ordinem (1. 16 § 7 D. 4. 6. 1. 12 § 3 D. 26, 7);
2) законный (1. 1 pr. D. 41, 9. 1. 2 C. 5, 65);
sol. (1. 2 § 1 D. 49, 18. 1. 4 C. 7, 65. 1. 25 C. 3, 32. 1. 13 C. 4, 31): solennitas, обычай (1. 1 C. 11, 62).
3) сообразный с правилами гражданского права, формальный, торжественный: solenniter (adv.) торжественно, solennia, формальности;sol. poena (1. un. C. 9, 17).
solennitas, торжественная форма (1. 7 pr. D. 4, 1);
ius solenne = civile, прот. praetorium (1. 27 D. 50, 17. 1. 19 D. 26, 8. 1. 1 D. 28, 3. 1. 3 C. 6, 23, 1. 4 C. 6, 30. 1. 7 C. 3, 38. 1. 12. 14 C. 4, 2. 1. 7 C. 4, 64. 1. 10 C. 8, 38. 1. 1 C. 8, 44. 1. 5 C. 2, 21. 1. 17 C. 6, 42. 1. 46 pr. D. 3, 3. 1. 25 § 1 D. 1, 7. 1. 13. 14 C. 4, 19. 1. 4 D. 28, 4. 1. 4 C. 6, 22. 1. 12 C. 7, 2. 1. 2 C. 6, 59. 1. 33 D. 12, 2. 1. 21 C 3, 32. 1. 18 D. 48, 2. 1. 13 C. 7, 62. 1. 11. 15. 31 C. 7, 16. 1. 5 C. 8, 45);
reposcere (1. 7 C. 3, 33);
petere tutores (1. 10 C. 5, 3);
vendere (1. 9 C. 8, 28);
solennitas hastarum (1. 2 C. 2, 37);
nuptiarum (1. 3 pr C. 5, 9. 1. 44 D. 40, 4).
Латинско-русский словарь к источникам римского права. Изд. 2-е, дополненное. - Варшава, Типография К. Ковалевского. Ф.М. Дыдынский . 1896.